Giới thiệu sách "Đảo chìm"
Tiểu thuyết mini Đảo Chìm của nhà thơ Trần Đăng Khoa đã được tái bản nhiều lần nhưng nó vẫn còn một sức hút kỳ lạ. Đọc Đảo Chìm ta sẽ tìm hiểu về Trường Sa ở một khía cạnh hoàn toàn khác - một khía cạnh rất đỗi đời thường thông qua hình ảnh sinh hoạt của những người lính làm nhiệm vụ ở Trường Sa, nói theo chữ của các cụ ta xưa thì nó là một dải cát dài. Nhưng cái hòn đảo tác giả muốn dẫn chúng ta tới khi nó còn chưa có cả cát nữa kia. Nó mới đang là một vỉa san hô ngầm còn chìm sâu dưới nước ba mét, như một cái bào thai. Các chiến sĩ của chúng ta đã dựng chòi giữa sóng gió hoang vu để canh giữ, bảo vệ Tổ quốc.
Đảo Chìm cuốn hút bởi tính thời sự của những gì tác giả viết 30 năm trước vẫn còn nóng hổi và có phần gay gắt quyết liệt hơn. Bên cạnh đó, tác phẩm còn hấp dẫn bởi cái phần văn chương nó có “ma lực” mà nhà văn đàn anh Lê Lựu phải thốt lên gọi rằng “Thần bút”, vì những chuyện thông thường, ai ra đảo cũng thấy thế hoặc không thấy thế mà tự nhiên có và vẫn thấy như là có thật. Ví dụ như chuyện ông tướng ngồi gác, mổ ruột thừa bằng panh sa lam có thể là Khoa bịa, nhưng vẫn chấp nhận được.
Ý tưởng của tác phẩm đã vượt ra ngoài những chuyện cụ thể, tưởng như rất vụn vặt. Chính vì thế, nó có sức hấp dẫn đối với bạn đọc. Thêm một ví dụ khó tin nhưng có thật, một ví dụ về cuộc sống đời thường của người chiến sĩ, điều đó thể hiện ở chương IV- Một xứ sở tự do, người lính có thể trần trùng trục mà không sợ bị thiên hạ cười bởi vì ở đây quanh năm da thịt ẩm sì, người lính ít khi đóng bộ.
Cuốn sách Đảo Chìm của nhà thơ Trần Đăng Khoa, do NXB Hội nhà văn ấn hành vào năm 2024, tái bản lần thứ 45, gồm 2 phần:
Phần 1: Đảo chìm
Phần 2: Thời sự và ký ức.
Mỗi phần có một giá trị, một sức hút, nhưng đúng thần bút là ở cái phần độc đáo Đảo Chìm. Mỗi truyện là một tình huống, có truyện chỉ ba, bốn trăm âm tiết... tách nó ra thành truyện độc lập, gộp nó lại trong một chuỗi thì nó là một cuốn tiểu thuyết 15 chương.
Có thể trích dẫn một đoạn trong tiểu thuyết Đảo Chìm được tác giả viết vô cùng xúc động như sau: “Thế là lại thêm một người lính nữa chết ở Đảo Chìm. Người đó tại sao không phải là tôi, mà lại là Hai, con cá kình của đảo? Cầu mong trước khi nước khép mặt, Hai được nhìn thấy cánh chim hải âu. Tôi bỗng thấy chóng mặt. Chính trị viên Thuận vội chạy tới đỡ vai tôi. Tôi níu tay Tư. Còn Tư thì ôm lấy cột lều. Sóng vẫn hắt qua mấy khung giường sắt, phủ lên đầu chúng tôi từng đợt nước mặn chát. Lần đầu tiên tôi mới hiểu vì sao nước biển lại mặn đến thế. Và có lẽ không ở đâu nước biển mặn như ở Đảo Chìm. Mặn như máu…”.
Với nội hàm như vậy, chất hoạt kê và bi tráng của Đảo Chìm mà tác giả đã lựa chọn là rất thích hợp và độc đáo. Không phải ngẫu nhiên mà nhà văn Lê Lựu, một người rất khó tính với nghề, đã cho rằng Đảo Chìm là “thần bút”. Còn nhà văn Chu Nhạc thì coi đó là một “kiệt tác nghệ thuật”.
Sách hiện đang được lưu hành và phục vụ miễn phí tại Thư viện tỉnh Tiền Giang với mã số Phòng Đọc DV.082042 và Phòng Mượn MM.018874.
Xin trân trọng giới thiệu quý độc giả!
Kim Vinh